Xem phim "Sex Education", tôi nhận ra được một sai lầm khiến bản thân rơi vào cảnh lạc lõng, mất định hướng cuộc đời

Thông qua bộ phim, tôi nhận được bài học để đời, giúp tôi tìm được những điều ý nghĩa trong cuộc sống.

anh-1-27-17394310652331031178351-0-120-675-1200-crop-1739431070981185027353-1739519074.jpg

 

Tôi năm nay 23 tuổi, từng là một sinh viên xuất sắc với thành tích đáng ngưỡng mộ tại một trường đại học danh tiếng trên thành phố. Nhưng rồi, vào năm 2 đại học, tôi bỗng phát hiện mình có thai với bạn trai - người hiện tại là chồng tôi.

Khi biết tin này, tôi đã rất hoang mang và lo sợ. Nhưng sau nhiều suy nghĩ, tôi quyết định giữ lại đứa bé. Chồng tôi khi đó cũng sẵn sàng chịu trách nhiệm, và chúng tôi kết hôn khi cả hai còn rất trẻ. Cứ ngỡ mọi chuyện rồi sẽ ổn, nhưng cuộc sống sau hôn nhân không hề dễ dàng như tôi tưởng tượng.

Không lâu sau đám cưới, tôi cùng chồng đi siêu âm và nhận được một bất ngờ lớn - tôi mang thai sinh đôi. Khi thông báo tin này, cả hai bên gia đình đều vui mừng. Nhưng niềm vui ấy không kéo dài lâu, bởi những khó khăn của cuộc sống hôn nhân nhanh chóng ập đến.

Sự hy sinh không được xem trọng

Nhà mẹ đẻ tôi cách xa nhà chồng, nên việc chăm sóc hai đứa trẻ không hề đơn giản. Tôi quyết định bảo lưu kết quả học tập để có thể toàn tâm toàn ý lo cho gia đình. Sau đó, khi đã sinh con xong và có sức khỏe ổn định, tôi dự định sẽ hoàn thành chương trình đại học và ở nhà làm nội trợ. Ban đầu, bố mẹ chồng yêu thương và xem trọng tôi, nhưng không lâu sau, họ dần thay đổi thái độ.

Mỗi lần tôi về nhà chồng thăm con, tôi cảm nhận rõ rệt sự xa cách và lạnh nhạt từ bố mẹ chồng. Họ không còn coi trọng tôi như trước, thậm chí thường xuyên dè bỉu chuyện tôi có bầu trước khi cưới. Họ còn nói bóng gió rằng tôi ăn bám chồng. Những lời nói ấy như từng nhát dao cứa vào lòng, khiến tôi dần mất tự tin.

Đỉnh điểm là vào dịp Tết vừa qua, khi tôi về nhà chồng sau thời gian học tập trên thành phố. Trong lúc chuẩn bị đồ ăn để thắp hương, vì quá mệt mỏi, tôi vô tình làm đổ mâm cơm cúng. Mẹ chồng ngay lập tức quát lớn: "Thứ con dâu hậu đậu, có chút việc cũng làm không xong".

Những lời nói ấy như giọt nước tràn ly. Tôi bật khóc, thu dọn đồ đạc và quyết định về nhà bố mẹ đẻ. 

Lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi tự hỏi: Mình thực sự muốn gì?

Khi về đến nhà mẹ đẻ, tôi lại phải đối diện với một nỗi đau khác. Bố tôi trách mắng rằng tôi không làm tròn trách nhiệm làm dâu. May mắn thay, mẹ tôi vẫn đứng về phía tôi, khuyên tôi ở lại nghỉ ngơi vài ngày để lấy lại tinh thần.

Những ngày Tết ở nhà bố mẹ ruột, trong lúc rảnh rỗi, tôi mở máy tính để giải tỏa tâm trạng. Vô tình, tôi tìm thấy bộ phim "Sex Education". Tôi không nghĩ rằng một bộ phim giải trí lại tác động mạnh mẽ đến mình đến vậy.

Trong phim, câu thoại của nhân vật Aimee Gibbs khiến tôi đặc biệt quan tâm: "Tôi không biết mình muốn gì. Chưa từng có ai hỏi tôi điều này trước đây". Aimee là một cô gái luôn cố gắng làm hài lòng người khác. Cô nhận ra rằng cả cuộc đời mình chỉ làm theo mong đợi của người khác mà chưa từng thực sự suy nghĩ về điều mình mong muốn.

Vừa nghe được câu nói này, có lẽ do đồng cảm, tôi đã ngay lập tức cảm thấy tủi thân, bật khóc. Tôi chợt nhận ra rằng suốt bao năm qua, tôi cũng giống như Aimee, tôi luôn sống để cố làm hài lòng người khác, quên mất bản thân thực sự mong muốn điều gì. Tôi cố gắng trở thành một người vợ, người con dâu tốt theo chuẩn mực của gia đình chồng. Nhưng đổi lại, tôi chỉ nhận về sự chán nản, mệt mỏi và vô nghĩa.

Tôi muốn có một cuộc sống ý nghĩa hơn, tiếp tục con đường học tập của mình, theo đuổi đam mê và trở thành một người có thể tự lập tài chính thay vì phụ thuộc vào chồng. Tôi muốn được yêu thương và tôn trọng thay vì bị xem thường. Vì vậy, tôi quyết định dù vướng bận chuyện gia đình, tôi vẫn phải sống cuộc đời mà bản thân mong muốn.

Sau khi tôi rời đi, chồng tôi đã cố gắng gọi điện thuyết phục tôi quay về. Sau Tết, anh chủ động về quê nhà tôi để xin lỗi và đón tôi. Anh hứa sẽ thay đổi, bảo vệ tôi. Ngay khi hết Tết, tôi đã tìm được công việc mới, tôi vừa đi học, vừa làm việc, không còn phải dựa quá nhiều vào tài chính của chồng.

Bên cạnh đó, tôi cùng chồng bàn bạc và quyết định sẽ thuê một người bảo mẫu phụ giúp bố mẹ chồng chăm 2 đứa trẻ. Dần dần bố mẹ chồng cũng có thái độ tốt hơn với tôi, thỉnh thoảng cũng hỏi thăm tình hình học tập và làm việc của tôi trên thành phố.

Bộ phim "Sex Education" giúp tôi nhận ra rằng, chỉ khi tôi biết trân trọng bản thân, tôi mới có thể tìm được hạnh phúc thực sự.