Theo ông, trong làn sóng dịch thứ 4, Thành phố Hồ Chí Minh (TP HCM) là nơi bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Cuối tháng 10, có hơn 430.000 người nhiễm (47% cả nước); hơn 16.600 người đã mất vì COVID-19 (75% cả nước). Vì vậy, thời gian giãn cách xã hội đối với thành phố là dài nhất so với các địa phương gần 4 tháng. Khi thực hiện phương châm "ai ở đâu ở đấy", về cơ bản hoạt động sản xuất kinh doanh của thành phố chỉ duy trì mức tối thiểu. Bình quân giai đoạn đó chỉ có 2.000 doanh nghiệp hoạt động, chiếm 0,7% tổng số doanh nghiệp của thành phố. Có nghĩa là 99% doanh nghiệp không hoạt động và 99% người lao động bị giảm hoặc mất thu nhập trong hơn 3 tháng. Vì vậy, thành phố bị ảnh hưởng nặng về tăng trưởng kinh tế, dự báo năm nay tăng trưởng âm 5%.
Để khắc phục hậu quả của COVID-19 và phục hồi tăng trưởng kinh tế, thành phố tổ chức nhiều cuộc tọa đàm với nhà khoa học, chuyên gia, doanh nghiệp, xác định có 4 giải pháp cần tập trung khẩn trương thực hiện.
Một là tổng kết sâu sắc việc phòng chống dịch 2 năm qua để thực hiện phòng chống dịch đồng bộ hơn, hiệu quả hơn, kiểm soát tốt hơn. Thành phố cần đưa số người nhiễm bình quân 1 ngày từ mức khoảng 1.000 người hiện nay xuống dưới 500 người, phù hợp với khuyến cáo của WHO.
Hai là cần hỗ trợ 430.000 người đã nhiễm và gia đình hơn 16.600 người đã mất vì COVID-19, để họ có điều kiện phục hồi sức khỏe và điều kiện sống, làm việc.
Ba là hỗ trợ thu hút trở lại hầu hết 300.000 lao động đã trở về quê hoặc bổ sung đáp ứng nhu cầu lao động của thành phố. Hiện TP HCM đã và đang làm, số lao động còn thiếu khoảng 8%.
Bốn là hỗ trợ doanh nghiệp khôi phục nhanh chóng sản xuất kinh doanh. Mặc dù kinh tế thành phố năm nay dự kiến tăng tưởng âm 5% song tiền đề vật chất, tinh thần quan trọng nhất của nền kinh tế - nơi đóng góp 23% GDP, 27% thu ngân sách vẫn còn nguyên vẹn. Đó là thiết bị công nghệ máy móc của 288.000 doanh nghiệp; lãnh đạo các doanh nghiệp, cán bộ kỹ thuật và hơn 90% lao động; hệ thống đường giao thông cung cấp điện, nước, rác, thông tin, ngân hàng; các hợp đồng kinh tế, quan hệ kinh tế cơ bản còn nguyên. Trong khi đó, quan hệ với địa phương tốt hơn, ý chí vươn lên mạnh mẽ hơn.
Sau gần 4 tháng ngưng sản xuất kinh doanh, doanh nghiệp không có thu nhập, không có tiền để mua nguyên liệu, vật tư cho giai đoạn sản xuất sắp tới, không có tiền trả lương cho người lao động khi chưa tiêu thụ sản phẩm, không có tiền trả tiền điện nước, trả chi phí vận tải... Cạnh đó, tuy có số lượng doanh nghiệp lớn nhất cả nước nhưng vốn sản xuất kinh doanh bình quân mỗi doanh nghiệp chỉ khoảng 41 tỷ đồng, số lao động là 14 người, doanh thu một năm 27 tỷ đồng, thuế một năm đóng 830 triệu đồng.
Dự báo khoảng 20% doanh nghiệp có thể tự khởi động lại, không cần hỗ trợ. Nhưng 80% cần hỗ trợ để có vốn lưu động, với mức bình quân cho vay khoảng 5 tỷ đồng mỗi doanh nghiệp, 25 triệu đồng cho hộ kinh doanh cá thể, tổng mức vay khoảng 440.000 tỷ đồng thì "có thể khởi động lại hầu hết doanh nghiệp".
"Mức vay 5 tỷ đồng, chiếm 20% doanh thu một năm của doanh nghiệp; 25 triệu đồng mỗi hộ, chiếm 5% doanh thu một hộ mỗi năm. Như vậy họ có thể trả nợ được", ông Nhân đánh giá.